Cần Thơ - trái tim của đồng bằng sông Cửu Long, nổi tiếng với những con thuyền lượn lờ trên sông rạch, cánh đồng lúa xanh mướt và những con đường đầy bóng mát từ hàng cây dừa nước. Thế nhưng, ngoài những hình ảnh quen thuộc đó, chúng ta còn cần nhận thức được rằng thành phố này đang phải đối mặt với cuộc chạy đua giữa sự vượt trội và sự thụt lùi.
Cuộc chạy đua này không chỉ đơn thuần là một cuộc cạnh tranh về mặt kinh tế, mà nó còn liên quan mật thiết đến sự phát triển bền vững và chất lượng cuộc sống của người dân. Hãy tưởng tượng rằng Cần Thơ là một chiếc xe đạp đang di chuyển trên một con đường dài và khúc khuỷu. Nếu chiếc xe ấy tăng tốc, nó sẽ đến đích nhanh hơn, nhưng nếu không kiểm soát được vận tốc, nguy cơ té ngã cũng rất cao.
Trong tình huống này, việc Cần Thơ phải "bắt kịp" không chỉ là việc đạt được sự phát triển kinh tế. Mà nó còn bao gồm việc đảm bảo rằng mọi người dân có quyền tiếp cận đến các dịch vụ công cộng, cơ sở hạ tầng và công nghệ tiên tiến. Điều này sẽ giúp cho mọi người đều có thể hưởng lợi từ sự phát triển này. Nếu không, sự chênh lệch giàu nghèo giữa các nhóm người trong xã hội có thể ngày càng gia tăng, dẫn đến sự bất bình đẳng xã hội.
Nhưng việc “bắt kịp” không chỉ mang ý nghĩa về mặt tích cực. Nếu Cần Thơ quá nôn nóng để đạt được sự phát triển kinh tế mà không quan tâm đến các vấn đề môi trường, thì việc tăng trưởng đó cũng không mang lại lợi ích lâu dài. Ví dụ như việc mở rộng các nhà máy mà không có hệ thống xử lý nước thải thích hợp sẽ làm ô nhiễm nguồn nước ngọt. Hoặc việc tăng cường giao thông mà không xây dựng đủ các tuyến đường dành cho xe đạp và đi bộ có thể khiến người dân gặp khó khăn khi di chuyển.
Vì vậy, "bắt kịp" ở Cần Thơ không chỉ là một cuộc chạy đua nhanh chóng đến mục tiêu. Nó còn đòi hỏi sự cẩn trọng và cân nhắc kỹ lưỡng về việc liệu chúng ta có đang thực sự "đi đúng hướng" hay không. Cần Thơ cần tìm ra cách để "bắt kịp", nhưng cũng cần đảm bảo rằng chúng ta đang xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn, bền vững hơn cho tất cả mọi người.